Cherreads

không xem là ngũ không ngon

Hoàng_Hữu_HẢI
7
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 7 chs / week.
--
NOT RATINGS
242
Views
VIEW MORE

Chapter 1 - Chương 1: Người Canh Giữ Ánh Sáng

Trong một thung lũng nhỏ khuất sau dãy Tuyệt Tinh Sơn, nơi ánh sáng luôn nhẹ nhàng như sương mai, có một ngôi làng yên bình tên là Tân Khê. Ở đó, cậu bé Ken sống cùng một ông lão kì lạ mà cả làng đều gọi bằng cái tên đơn giản: Lão Sư.

> "Tinh Khí không phải là để chiến đấu, mà là để hiểu mình."

– Câu đầu tiên Ken học được khi mới năm tuổi.

Ken không có cha mẹ. Người làng kể rằng vào một đêm giông bão mười bảy năm trước, Lão Sư đã mang Ken về, chỉ nói đúng một câu:

"Nó là phần còn lại của ánh sáng."

Ken lớn lên tò mò và sắc sảo, luôn hỏi những câu khiến người lớn im lặng hoặc cáu lên. Cậu thích ngồi trên mái nhà, nhìn về phía chân trời và hỏi:

> "Tại sao chúng ta không được ra khỏi thung lũng?"

"Tại sao không ai dạy con cách dùng Tinh Khí?"

"Tại sao ánh sáng lúc hoàng hôn lại đỏ?"

Lão Sư chỉ cười, đưa cho cậu thêm một cuốn sách để đọc. Nhưng vào một ngày nọ, Lão Sư không cười nữa.

---

Buổi sáng định mệnh

Ken thức dậy muộn. Rất lạ, vì bình thường, tiếng chuông treo ở góc sân sẽ reo lên khi mặt trời chạm đỉnh núi. Nhưng hôm nay, nó im lặng.

Căn nhà trống rỗng. Bàn uống trà vẫn còn ấm, nhưng không có ai. Lão Sư không để lại lời nhắn, không có một dấu vết gì ngoại trừ... một phong thư dán kín bằng sáp đỏ, để ngay trên kệ thờ.

Ken mở thư. Bên trong chỉ có một dòng duy nhất:

> "Nếu con còn tò mò, hãy xuống hầm."

Tim Ken đập nhanh. Lão Sư cấm cậu bước vào hầm dưới nhà từ nhỏ. Đó là điều duy nhất ông nghiêm khắc cấm. Nhưng... cũng là điều duy nhất Ken luôn muốn biết.

---

Cánh cửa bị cấm

Cậu đẩy cánh cửa gỗ mục mở ra. Một làn hơi lạnh ùa lên từ dưới cầu thang. Ánh sáng từ chiếc đèn dầu Ken mang theo dần chiếu xuống những bậc thang đá phủ rêu.

Tầng hầm nhỏ, phủ đầy sách cổ, bản đồ, và... một cái rương bằng sắt đã gỉ, được khắc một ký hiệu ánh sáng mà Ken từng thấy trong mộng.

Cậu mở rương.

Bên trong là:

Một quyển sổ da: "Bản Đồ Tinh Khí Cổ Đại"

Một mảnh ngọc phát sáng nhẹ – như đang sống

Một tấm bản đồ vẽ tay, ghi chú khắp nơi: "Tuyệt Tinh Sơn – Cấm Địa", "Vong Ưu Lâm – Không lối thoát", "Cánh Cổng?"

Và... một thanh kiếm lạ – lưỡi kiếm không sáng, nhưng như hút lấy ánh nhìn.

Ken sững sờ. Cảm giác lạnh sống lưng, nhưng đồng thời… là niềm hứng khởi chưa từng có.

Cậu biết… mọi thứ vừa thay đổi.

Từ trên trần nhà, một giọng nói nhỏ vang lên – quen thuộc nhưng khác lạ:

> "Con đã chọn."

Ken bước ra khỏi tầng hầm, gói tất cả vào một chiếc túi. Cậu đứng giữa sân, nhìn lên bầu trời thung lũng lần cuối.

> "Nếu tò mò là tội… thì con xin phạm tội đến cùng."

Cậu quay lưng lại ngôi nhà, rời khỏi làng trước khi trời sáng, mang theo thanh kiếm, quyển sổ, và một niềm tò mò lớn hơn bất kỳ thứ gì cậu từng biết.