Cherreads

Chapter 4 - chương 4 : bao ăn bao ở

Tên : đường lâm

Cấp 1 ( 0/100 )

Nghề nghiệp : shipper, thần chết tập sự

Điểm kỹ năng : 0

Chỉ số sức mạnh cơ bản : 35

Kỹ năng bị động : bình tĩnh cấp 1 + .

Kỹ năng chủ động : không có

Trạng thái cơ thể : mất một linh hồn , mệt mỏi

Vũ khí : không

Đường lâm nhìn cái bản này mà trong đầu đầy nghi hoặc

" Có phải nó hiển thị bản đồ hoặc hồ sơ lý lịch của người khác không "

" Không có "

Trần lão suy nghĩ một hồi mới kết luận

" Đây có lẽ là một loại năng lực hoàn toàn mới ,bình thường khi trở thành thần chết sẽ thức tỉnh được một vài loại năng lực thường thì sẽ là những nguyên tố trong ngũ hành "

"nhưng cũng có một số người không thuộc phạm trù đó nếu không có gì khác lạ sẽ là năng lực hỗ trợ như tìm kiếm oán hồn , tâm linh thậm chí là chữa trị cho người khác cho dù không chiến đấu cũng sẽ rất được trọng vọng"

Trần lão đập tay lên vai như muốn an ủi đường lâm

' cạch '

Cửa lại mở ra lần này là một cô gái với mái bạch kim đi vào

" Đường lâm sáng mai tôi dẫn cậu đi làm nhiệm vụ đầu tiên "

Tần tuyết đi đến bên bàn tự nhiên như ở nhà mà lấy một thanh kẹo trong ống ra ăn trần lão thấy ý định này thì tỏ vẻ không chấp nhận

" Không được ta mới tìm hiểu ra hắn có vẻ là hệ hỗ trợ hoàn toàn không thích hợp để chiến đấu nhiệm vụ này hắn không thể nhận được "

" Cho dù là hỗ trợ phía sau thì cũng phải biết chiến đấu cơ bản lỡ như đứng phía sau hỗ trợ bị phục kích thì tính sao không phải ông ngoại thường nói an toàn là trên hết sao "

* Hai người này là ông cháu *

" Ừ thì cũng đúng nhưng dù sao người ta cũng vừa vào không thể cứ như vậy bắt hắn đi làm nhiệm vụ ngay được "

" Khi con 15 tuổi đã bắt đầu đi thanh tẩy oan hồn cậu ta giờ đã bằng tuổi con rồi tại sao đến mấy oan hồn cấp thấp cũng không xử lý được đợi đến khi vào một trận chiến thật sự nếu hắn tử nạn ông sẽ cảm thấy sao hả "

Trần lão dần đuối lý trước cháu gái mình nhìn quan hệ hai ông cháu tốt như vậy đường lâm có chút Ngưỡng mộ

" Thôi được trời cũng tối rồi đi nghỉ sớm một chút sáng mai đi tốt nhất là trưa một chút sẽ tốt hơn "

" Có con ở đó không vấn đề gì "

Tần tuyết tự tin đảm bảo dường như rất tự tin vào năng lực của mình

" Tự tin một chút cũng tốt nhưng đừng bất cẩn quá con đưa đường lâm đi xem phòng đi "

Thấy đường lâm phản ứng hơi chậm trần lão mới bảo

" Sau này dọn đến đây sống đi rất nhiều quỷ có trí tuệ nếu trốn thoát sẽ báo thù, nhất đảng quyền đai không bằng dao phay chém lén đông người một chút bọn chúng sẽ không dám manh động "

Đường lâm gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

" Nhưng chỗ này không phải là hơi nhỏ sao "

" Tất nhiên là không phải ở đây tiểu tuyết con đưa cậu ta đi nhận phòng đi cái phòng kế lâm học sĩ đó "

" Được trời cũng không còn sớm nữa đi thôi sáng mai ở nhà cậu có cái gì cứ chuyển đến đây hết đi "

Tần tuyết ngồi dậy cất bước đi đến phòng phía sau đường lâm thấy vậy thì cũng đi theo trần lão lấy cuốn sách trên bàn tiếp tục đọc

Khu phía sau của tiệm khá nhỏ chỉ có một phòng vệ sinh và một phòng ngủ nhưng đồ trang trí trên tường , vật dụng đều là đồ cổ làm cho tổng thể sang trọng hơn rất nhiều

Tần tuyết đi đến tủ quần áo cổ điển thì dừng lại vươn cánh tay mở cửa ra đường lâm nhìn mà không hiểu cô ấy đang làm cái gì

Cửa tủ mở ra đó chỉ là một tủ áo bình thường không hơn không kém ngoại trừ không có bộ quần áo nào trong đó

Đường lâm nhìn thấy tần tuyết bước vào trong tủ không đừng lại mà đi thẳng qua biến mất

Không nhìn nổi tò mò đường lâm đưa tay sờ vào cánh tay xuyên qua khi đưa đầu vào mới thật sự kinh ngạc

Một dãy cầu thang xoắn ốc đi thẳng xuống lòng đất tần tuyết đứng chờ ở bậc thềm thứ ba không nhịn được mà cảm thán

" Đã hai năm rồi tôi không đi đường này bây giờ nhìn lại cảm giác hơi xa lạ "

Cả đi khoảng ba vòng cầu thang rồi xuống đến một hành lang ngắn tường màu trắng cả hai bên lắp đèn sáng nhè nhẹ

Đi đến hết hành lang đập vào mặt đường lâm là một nơi rộng như sân bóng đá có đầy đủ dụng cụ luyện tập từ hình nhân gỗ đến tạ không thiếu thứ gì

" Ở đây còn nhiều phòng lắm khi nào rảnh có thể đi thử chỉ cần đừng vào phòng riêng của người khác là được "

Đường lâm không khỏi choáng ngợp trước nơi này

" Nơi này thật to quá "

" Chỗ này chưa là gì so với trung tâm thành phố đâu nếu có cơ hội cậu nên đi một lần cho biết "

Nhìn bộ dạng như người nhà quê mới lên thành phố của đường lâm mà tần tuyết không khỏi bật cười

Cả hai đi đến rẽ vào hành lang bên phải

" Cậu phòng số 8 mọi người đi làm nhiệm vụ cả rồi không cần phải ngại "

" Được "

Tần tuyết nói xong thì dịch chuyển đi mất đường lâm đi đến phòng số 8 mở cửa ra

Trong phòng đẹp và đầy đủ tiện nghi hơn phòng trọ mà ở đường lâm rất nhiều lần bên trong rộng rãi có một chiếc giường đơn một chiếc tủ nhỏ không nhìn thấy lỗ thông gió ở đâu nhưng phòng vẫn rất mát đúng là một nơi tuyệt vời

Đường lâm cởi giày ra nằm trên chiếc giường nghĩ về những chuyện xảy ra trong hôm nay như một giấc mơ vậy

" Không biết ngày mai tỉnh dậy có phải đi giao hàng tiếp không "

Nằm suy nghĩ một hồi đường lâm ngủ lúc nào không hay

Một cô bé tầm 5 tuổi đang nhìn ra góc vườn từ trong căn nhà 2 tầng có vẻ là được xây mới cách đây không lâu

" Ngọc à đi ngủ đi đừng đứng ở đó nữa "

" Dạ "

Cô bé chạy vào nhà nói với mẹ điều gì đó nhưng lại bị phớt lờ đi , Xung quanh nhà xây tường cao đến hai mét đỉnh của tường rải đầy mảnh vỡ chai thủy tinh và thép gai ngoại trừ một cửa thoát hiểm và một cổng chính để đi vào thì không còn đường nào khác có thể thoát ra được

Từ chỗ lúc nãy cô bé nhìn một cột khói đen bốc lên như hằng nghìn hàng vạn mặt người quái dị không ngừng vươn lên cây cỏ xung quanh bắt đầu héo úa khu vườn không có nổi một tiếng con trùng kêu tĩnh lặng đến đáng sợ

Sáng hôm sau

' cộc cộc '

" Dậy đi đến giờ rồi "

Tần tuyết đập cửa nói giọng từ ngoài vào đường lâm lấy điện thoại lên xem thì chỉ mới có năm giờ sáng

" Tới ngay "

Đường lâm mệt mỏi đứng dậy mặt còn đang ngái ngủ đi đến mở cửa

" Sao sớm vậy không phải trần lão nói đi lúc trưa một chút sẽ tốt hơn sao "

Tần tuyết gật đầu

" Đúng là buổi trưa là bọn chúng yếu nhất nhưng chúng ta đang đi luyện tập nếu yếu quá thì đi làm gì "

Đường lâm nghe thấy hợp lý nhưng cứ sai sai chỗ nào

" Được có cần chuẩn bị gì khác không "

" Lát nữa gặp ông để nhận vũ khí còn mấy thứ khác tạm chưa cần thiết lắm "

Tần tuyết lại dịch chuyển đi mất đường lâm đi thang bộ không khỏi than thở

" Có thể dịch chuyển thật tốt "

Các phòng khác đều đóng cửa xem ra là chưa ai ra ngoài đường lâm đi đến cầu thang cảm giác đi lên mệt hơn đi xuống rất nhiều

Khi mở cửa tủ ra đi đến quầy trần lão và tần tuyết đã đợi sẵn ở đó

Trần lão cầm một chiếc nhẫn màu đen ngắm nghía

" Độ hoàn thiện rất tốt "

Thấy đường lâm đi tới tần lão nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi của hắn thì không khỏi lắc đầu

" Còn trẻ phải nhiệt huyết lên một chút lại đây có đồ tốt cho ngươi "

Đường lâm đi đến bên bàn trần lão đặt chiếc nhẫn xuống rồi nói

" Đây đeo thử vào đi ngươi rất may mắn đó mặt hàng này không dễ kiếm đâu "

Đường lâm đeo thử lên tay cảm giác kim loại mát lạnh truyền đến chiếc nhẫn màu đen hằn lên một hoa văn không rõ hình dạng liên tục chạy tới lui ngoài đẹp ra chẳng có cảm giác gì khác

" Cái này để làm gì "

" Nhắm mắt lại tập trung vào nó tưởng tượng ra loại vũ khí mình muốn là được "

Đường lâm làm theo nhắm mắt tưởng tượng đến thứ mình muốn

More Chapters